NHỚ BÁC HỒ TRONG NGÀY “ĐẤT NƯỚC TRỌN NIỀM VUI”
Trong
những ngày tháng Tư này, trên khắp cả nước đang ra sức thi đua chào mừng kỷ
niệm 49 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 - 30/4/2024).
Lòng người xốn xang như được sống lại khí thế hào hùng của hơn bốn mươi lăm năm
về trước - ngày “Đất nước trọn niềm vui” như tên ca khúc nổi tiếng của cố nhạc
sĩ Hoàng Hà. Vui ngày toàn thắng, mỗi người con Việt Nam lại nhớ Bác
Hồ kính yêu vô hạn, người anh hùng giải phóng dân tộc, vị lãnh tụ vĩ đại
đã cống hiến trọn đời mình cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, thống nhất đất
nước, làm rạng rỡ non sông đất nước ta.
Thắng
lợi to lớn của sự nghiệp chống Mỹ cứu nước cũng như những trang sử chói lọi của
cách mạng Việt Nam mãi mãi gắn liền với tên tuổi của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Để
có được chiến thắng ngày 30/4/1975 lịch sử, vào ngày 5/6/1911, trên con tàu
Amiral La Touche De Tréville từ Bến cảng Nhà Rồng thành phố Sài Gòn - Gia Định,
chàng thanh niên Nguyễn Tất Thành đã rời Tổ quốc với quyết tâm cháy bỏng: “Tự
do cho đồng bào tôi, độc lập cho Tổ quốc tôi, đấy là tất cả những điều tôi
muốn, đấy là tất cả những điều tôi hiểu”. Từ đây, Bác của chúng ta đã bắt đầu
cuộc hành trình 30 năm bôn ba khắp chân trời, góc bể, chịu không ít hiểm nguy,
gian khổ đi tìm con đường giải phóng dân tộc, giải phóng đất nước.
Những
hy sinh, vất vả của Bác đã được đền đáp. Vào một ngày tháng 7 năm 1920, đọc
được bản Sơ thảo lần thứ nhất những luận cương về vấn đề dân tộc và vấn đề
thuộc địa của V.I.Lênin đăng trên báo Nhân đạo (Pháp), Nguyễn Ái Quốc lập tức
bị cuốn hút vì tính chất cách mạng triệt để của nó, vì nó đã giải đáp thỏa đáng
những điều mà bấy lâu nay Người hằng mong ước, đợi chờ. Luận cương của
V.I.Lênin như luồng ánh sáng chiếu rọi vào trí tuệ và tâm hồn của Nguyễn Ái
Quốc, đem đến cho Người một nhãn quan chính trị mới. Từ đó, Bác hoàn toàn tin
theo V.I.Lênin và quyết đi con đường cách mạng mà V.I.Lênin đã vạch ra. Từ lập
trường của một người yêu nước, Người chuyển sang lập trường của một người cộng
sản. Sau này, khi kể lại sự kiện quan trọng đó, Người nói: “Luận cương của
Lênin làm cho tôi rất cảm động, phấn khởi, sáng tỏ, tin tưởng biết bao! Tôi vui
mừng đến phát khóc lên. Ngồi một mình trong buồng mà tôi nói to lên như đang
nói trước quần chúng đông đảo: Hỡi đồng bào bị đọa đầy đến khổ! Đây là cái cần
thiết cho chúng ta, đây là con đường giải phóng chúng ta!”.
Kể
từ đây, cách mạng Việt Nam đã có ánh sáng soi đường, đưa chúng ta đi tới những
ngày lịch sử vinh quang, vĩ đại: Ngày 3/2/1930, Bác sáng lập ra Đảng để gánh
vác nhiệm vụ giải phóng dân tộc, đất nước; ngày 2/9/1945, Bác đọc bản Tuyên
ngôn độc lập, khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa; ngày 7/5/1954, với
chiến thắng Điện Biên Phủ “lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu”, chúng ta đã
giải phóng miền Bắc, chuẩn bị cho thống nhất đất nước; ngày 30/4/1975 đánh dấu
Chiến dịch Hồ Chí Minh toàn thắng, non sông Việt Nam thu về một mối.
Bác
Hồ đã lãnh đạo cuộc kháng chiến của dân tộc ta để có ngày 30/4/1975 bằng cả sự
chăm lo: “Một ngày mà Tổ quốc chưa thống nhất, đồng bào còn chịu cực, chịu khổ
là một ngày tôi ăn không ngon, ngủ không yên”. Bởi “Miền Nam là máu của máu
Việt Nam, là thịt của thịt Việt Nam”, “Đồng bào Nam Bộ là dân tộc nước Việt
Nam. Sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý đó không bao giờ thay đổi!”.
Với Người, đất nước, núi sông Việt Nam là một khối thống nhất, Bắc - Trung -
Nam “Không thể phân chia, kết đoàn ba miền như con một cha, nhà một nóc, no
đói, rách lành sẻ chia, đùm bọc, không ai có thể chia rẽ nước Việt Nam ta”…
Khi
cuộc trường chinh chống thực dân Pháp xâm lược kết thúc, một nửa đất nước sạch
bóng ngoại xâm, song cả dân tộc vẫn chịu nỗi đau chia cắt do âm mưu và hành động
xâm lược của đế quốc Mỹ. Hòa bình lập lại trên miền Bắc nhưng trái tim Hồ Chí
Minh chưa phút nào yên, vì miền Nam còn bị quân thù giày xéo. Người luôn trăn
trở khôn nguôi về miền Nam, về sự nghiệp giải phóng đất nước vẫn còn chưa hoàn
tất. Giải phóng miền Nam thống nhất non sông giờ đây trở thành mục tiêu hàng
đầu của mọi người Việt Nam yêu nước thương nòi và đó cũng chính là quyết tâm
không lay chuyển của Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Người
khẳng định: “Chiến tranh có thể kéo dài 5 năm, 10 năm, 20 năm hoặc lâu hơn nữa.
Hà Nội, Hải Phòng và một số thành phố, xí nghiệp có thể bị tàn phá, song nhân
dân Việt Nam quyết không sợ! Không có gì quý hơn độc lập, tự do. Đến ngày thắng
lợi, nhân dân ta sẽ xây dựng lại đất nước ta đàng hoàng hơn, to đẹp hơn!”.
Cùng với những quyết sách sáng suốt,
những chỉ đạo chiến lược, tài tình, Bác cũng truyền cho toàn Đảng, toàn dân,
toàn quân ta tình yêu thương vô bờ bến, niềm tin mãnh liệt vào ngày toàn thắng
qua những bức thư, những bài thơ đi sâu vào lòng người như Thơ chúc Tết năm 1968:
“Xuân
này hơn hẳn mấy Xuân qua,
Thắng
trận tin vui khắp nước nhà.
Nam
- Bắc thi đua đánh giặc Mỹ.
Tiến
lên!
Toàn
thắng ắt về ta!”.
Hay bài
thơ chúc Tết năm 1969:
“…
Vì độc lập, vì tự do,
Đánh
cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào,
Tiến
lên! Chiến sĩ, đồng bào,
Bắc -
Nam sum họp, Xuân nào vui hơn!”
Cho đến những ngày sắp phải đi xa về
với “thế giới người hiền”, Trong bản Di chúc thiêng liêng, Bác vẫn giữ một niềm
tin sắt đá: “Cuộc chống Mỹ, cứu nước của Nhân dân ta dù phải kinh qua gian khổ
hy sinh nhiều hơn nữa, song nhất định thắng lợi hoàn toàn. Đó là một điều chắc
chắn”. Người căn dặn: “CUỘC KHÁNG CHIẾN CHỐNG MỸ có thể còn kéo dài. Đồng bào
ta có thể phải hy sinh nhiều của, nhiều người. Dù sao, chúng ta phải quyết tâm
đánh giặc Mỹ đến thắng lợi hoàn toàn.
Còn non, còn nước, còn người,
Thắng giặc Mỹ, ta sẽ xây dựng hơn
mười ngày nay!”
Và
để lại “Điều mong muốn cuối cùng của tôi là: Toàn Đảng, toàn dân ta đoàn kết
phấn đấu, xây dựng một nước Việt Nam hoà bình, thống nhất, độc lập, dân chủ và
giàu mạnh, và góp phần xứng đáng vào sự nghiệp cách mạng thế giới". Bản Di
chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh là những lời căn dặn cuối cùng đầy nhiệt huyết,
thắm đượm tình người của một người cộng sản chân chính, một người chiến sĩ kiên
trung đã hiến dâng cả cuộc đời vì nền độc lập cho dân tộc, thống nhất cho Tổ
quốc.
Nhờ
vậy mà ngay sau khi Chủ tịch Hồ Chí Minh qua đời, với lòng kính yêu và thương
tiếc vô hạn, toàn Đảng, toàn dân, toàn quân ta đã biến đau thương thành hành
động cách mạng và liên tiếp giành được những chiến công vang dội: Cuộc tiến
công chiến lược năm 1972; chiến dịch “Điện Biên Phủ trên không” trên bầu trời
Hà Nội, Hải Phòng cuối năm 1972; và đỉnh cao là chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử
mùa Xuân năm 1975. Đúng 11 giờ 30 phút trưa ngày 30/4/1975, lá cờ cách mạng
phấp phới tung bay trên nóc phủ Tổng thống chính quyền Sài Gòn, báo hiệu chiến
dịch lịch sử mang tên Bác Hồ kính yêu toàn thắng, miền Nam đã được hoàn toàn
giải phóng, non sông nối liền một dải, đất nước thu về một mối. Từ đây, Nam -
Bắc sum họp một nhà, chung vui niềm vui thống nhất. Khát vọng “nước ta được
hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do” của Chủ tịch Hồ Chí Minh đã trở
thành hiện thực.
Chiến
thắng 30/4 là một trong những mốc son chói lọi nhất trong lịch sử dựng nước và
giữ nước của dân tộc ta. Đó là biểu tượng sáng ngời của Chủ nghĩa anh hùng Cách
mạng Việt Nam, đỉnh cao của khí phách và trí tuệ của con người Việt Nam; là
chiến thắng của sự lãnh đạo tài tình, sáng tạo của Đảng ta và Chủ tịch Hồ Chí
Minh, của sự ủng hộ giúp đỡ chí tình của bạn bè quốc tế, của các nước xã hội
chủ nghĩa anh em, của nhân dân tiến bộ trên toàn thế giới.
Chiến
tranh đã lùi xa, lớp bụi thời gian có thể xóa nhòa đi nhiều thứ trong cuộc
sống, nhưng những cống hiến, hy sinh, mất mát của các thế hệ cha anh đi trước vì
nền độc lập, tự do, thống nhất đất nước sẽ vẫn còn mãi trong lòng mỗi người dân
Việt Nam. Giờ đây, mỗi sớm mai thức dậy, được chào ngày mới an lành, hạnh phúc,
chúng ta càng thấm thía giá trị cuộc sống độc lập, tự do, của hòa bình, thống
nhất. Để rồi trong niềm vui hân hoan thái bình ấy, chúng ta càng thêm biết ơn
công lao trời biển của Bác Hồ kính yêu đã dành cho nước cho dân, củahàng triệu
người con ưu tú khác đã anh dũng chiến đấu, hy sinh trong các cuộc kháng chiến,
chiến tranh bảo vệ Tổ quốc Việt Nam; càng trân trọng thành quả cách mạng của
dân tộc, trân trọng nền hòa bình, độc lập, thống nhất hôm nay. Hướng tới kỷ
niệm ngày “Đất nước trọn niềm vui”, với tất cả tinh thần biết ơn Đảng, ơn Bác,
ơn các bậc tiền bối, chúng ta kiên quyết bảo vệ những gì đã giành được, nỗ lực
phấn đấu hết sức mình, giữ vững độc lập tự do, bảo vệ vững chắc chủ quyền quốc
gia và toàn vẹn lãnh thổ thiêng liêng của Tổ quốc để con cháu Lạc Hồng hôm nay
và muôn đời sau luôn được sống trong hòa bình, hạnh phúc.
Thu
Hiền